Cảm nghĩ của sinh viên sau buổi chia sẻ về công việc lễ tân khách sạn
Trong khuôn khổ môn học Quản trị nhân lực trong du lịch, vào ngày 11/6/2020, cô Đoàn Thị Thúy Hải có mời hai vị khách mời về chia sẻ cho các bạn sinh viên về công việc trong ngành Du lịch, một trong những ngành dịch vụ mũi nhọn của thành phố Đà Nẵng. Được tham dự buổi chia sẻ, sinh viên Ngọc Hiếu, học chương trình PSU Du lịch đã có những cảm nghĩ như sau:
“Mình là học sinh lớp cô Đoàn Thị Thúy Hải môn Quản trị Nhân lực trong Du lịch, lớp HRM 303 HIS. Cả lớp may mắn được cô mời tới hai Speaker liên quan đến ngành du lịch để giúp lớp có được giao lưu học hỏi, cũng như giải đáp những thắc mắc của bản thân về con đường nghề nghiệp trong tương lại của mình. Có điều đặc biệt một chút, hai người này đều là sinh viên của trường Duy Tân và còn là học trò cũ của cô Hải. Đó là Anh Trần Thanh Tùng – K19 ngành Quản trị Kinh doanh và anh Lê Quang Nghĩa - K20 ngành Quản trị Nhà hàng và Khách sạn.
Người chia sẻ đầu tiên đó là anh Tùng. Anh chia sẻ về quá trình làm việc của bản thân, và anh bắt đầu đi làm khi chưa tốt nghiệp ra trường. Công việc đầu tiên mà anh lựa chọn không hề liên quan đến ngành của anh đang theo học tại trường, đó là nhân viên Lễ tân tại một khách sạn 3 sao (Khách sạn Vỹ Thuyên – Đà Nẵng). Cái lúc anh được nhận vào thì anh nói rằng bản thân trước đó không hề có biết gì về lễ tân cả. Nhưng anh vẫn mạnh dạn nộp đơn ứng tuyển vì anh muốn có kinh nghiệm khi ra trường, cũng như là trang trải cuộc sống. Khi vào trong khách sạn thì a được một chị trưởng BP. Lễ tân đào tạo và chỉ dẫn hết tất cả mọi thứ. Lúc này bản thân anh đã có kinh nghiệm về vị trí lễ tân, cho nên anh có mong muốn cao hơn, muốn được làm việc ở một môi trường tốt hơn, vị trí cao hơn và lương cao hơn. Nên anh chọn nơi thứ hai anh làm việc đó là một khách sạn 4 sao (Khách sạn Avatar – Đà Nẵng). Ở khách sạn cũ thì mọi thứ rất là thuận lợi với anh, nhưng khi chuyển qua nơi làm việc mới thì mọi thứ đã thay đổi. Anh nói rằng anh không được hoan nghênh, và có rất nhiều "drama". Anh được lên làm vị trí giám sát bộ phận lễ tân chỉ sau một năm, và tất nhiên là sẽ có người phục, người không phục. Có thể thấy rằng anh làm việc rất tốt mới được quản lý đề bạt lên vị trí mới. Bản thân anh cũng có nhiều lo lắng, bởi vì khi lên một vị trí mới thì áp lưc trách nhiệm cũng nhiều hơn nhưng anh nói rằng quản lý đề cử mình lên thì ắt có lí do, không thể phụ lòng sự tin tưởng đó được và hơn hết anh cũng phải tin vào năng lực của bản thân. Đến hiện tại, sau khi đã có được những điều an hmong muốn, sự bản lĩnh, sự tự tin cũng như năng lực nhưng anh lại muốn làm quản lý tại một khách sạn 3 sao thôi, anh lựa chọn khách sạn Pharaoh, đây là một khách sạn khá mới, và có nhiều điều để học hỏi.
Sau đó anh Tùng còn soạn sẵn một vài câu hỏi thường gặp về ngành lễ tân để giải đáp thắc mắc cho các bạn trong lớp. Trong đó có một câu hỏi đúng với điều mình đang thắc mắc, đó là lễ tân có cần kinh nghiệm và ngoại hình hay không ? Anh chia sẻ rằng ngay từ đầu anh đã nói rằng bản thân không hề biết gì về lễ tân vì trái ngành học, nhưng anh vẫn được nhận và làm tốt đến bây giờ. Anh nói rằng đối với những khách sạn từ 4 sao trở lên thì quy mô lớn, họ cần sự chuyên nghiệp trong khâu dịch vụ nên đòi hỏi về ngoại hình và kinh nghiệm là điều hiển nhiên. Còn đối với khách sạn 2, 3 sao thì người ta sẽ không yêu cầu nhiều về ngoại hình hay kinh nghiệm, điều họ cần đó là sự chăm chỉ, sự trung thực, không ngừng học hỏi. Khi mà đã có được kinh nghiệm từ khách sạn nhỏ thì việc ứng tuyển vào những khách sạn lớn cũng thuận lợi hơn. Anh có nói thêm một điều rằng, anh nhận thấy có rất nhiều bạn rất bình thường nhưng khi vào làm lễ tân thì ai cũng càng ngày hoàn thiện bản thân và trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều so với trước. Anh cũng nói về những niềm vui, nỗi buồn khi làm tại vị trí lễ tân trong nhiều năm qua.
Tiếp theo là anh Nghĩa, nếu như anh Tùng nói chuyện với một phong thái vui tươi, thân thiện đúng chuẩn của một người nhân viên lễ tân thì anh Nghĩa lại rất nghiêm túc của một người quản lý. Anh không nói về quá trình làm việc mà nói những điều a muốn chia sẻ, muốn nhắc nhở mọi người. Thực sự ban đầu mình khá là sợ khi anh Nghĩa nói cả lớp ngồi thẳng lưng lên và nhìn thẳng vào anh, nhưng thực chất là anh ấy đang giúp tụi mình, bởi lẽ anh nói rằng khi đi tuyển dụng thì các bạn phải thể hiện một phong thái tự tin nhất, phải nhìn trực diện vào mắt của đối phương chứ không được né tránh, giọng nói phải rõ ràng chứ không được rụt rè. Người ta là nhà tuyển dụng nên người ta cần lao động và các bạn cần ứng tuyển vào vị trí, công việc, đây là mối quan hệ 1:1. Anh nói những điều tuy nghe có vẻ thô nhưng rất thực tế trong ngành. Anh nhắc nhở rằng hãy lập ra cho mình một mục tiêu rõ ràng cho tương lai của bản thân sau này. Điều này giúp cho các bạn không đi sai hướng, cũng như tạo động lực hơn để có thể đạt được mục tiêu. Đây chính là điều mình đang thiếu, bởi vì mình là cô sinh viên năm 3 rồi, sắp bước sang năm 4 nhưng vẫn còn mông lung, chưa xác định được mục tiêu cho bản thân trong những năm tới sẽ như thế nào… Anh Nghĩa còn nói một câu mà mình nhớ đến tận bây giờ, đó là “Không có ai thực sự tốt với mình đâu”, bởi vì khi bạn được tuyển vào thì đồng nghĩa với việc vị trí của người khác sẽ bị đe dọa cho nên hãy kiểm soát cái tôi của bản thân, cẩn thận trong từng hành động và lời nói của mình. Người khác chỉ cần bạn làm sai một điều gì đó để đuổi bạn ra khỏi khách sạn ngay lập tức, và anh Nghĩa đã từng bị rồi. Và thêm một điều nữa mà cả hai cùng muốn các bạn trong lớp ghi nhớ là chúng ta không được lớn tiếng hay cương lại với khách hàng, mặc dù cho các bạn không sai nhưng cũng phải tỏ ra thông cảm và nhẹ nhàng với khách nếu không bạn sẽ bị đánh giá tệ trên review trên mạng OTA, điều này ảnh hưởng rất lớn tới tương lai của bạn sau này.
Buổi nói chuyện diễn ra rất thành công, cuối buổi mọi người có chụp ảnh với nhau và hai anh còn chia sẻ thông tin để liên lạc nữa. Sau khi nghe xong buổi nói chuyện của hai anh, mình nghĩ cả bản thân mình cũng như những bạn còn lại trong lớp cũng đã có được những điều thực sự bổ ích, và biết rằng bản thân nên làm gì tiếp theo đó. Điều đầu tiên mà mình làm đó là lập ra cho bản thân mục tiêu trong những năm tới, mình thấy điều này rất quan trọng. Mình thực sự biết ơn hai anh và đặc biệt là cô Hải, bởi vì cô là người mời hai anh đến đây. Và mình cũng mong muốn sau này có được sự thành công tương tự như hai anh để có thể chia sẻ những kinh nghiệm của bản thân cho các bạn khác nghe như thế này.”
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: