Những phương án định vị thương hiệu - Philip Kotler
Định vị tính chất: Công ty định vị bản thân mình dựa vào một số tính chất hoặc đặc điểm riêng. Một công ty bia khẳng định rằng họ là nhà sản xuất bia lâu đời nhất. Một khách sạn tự mô tả mình là khách sạn cao nhất thành phố. Định vị dựa vào đặc điểm thường là sự lựa chọn yếu ớt vì bản thân nó không nói lên lợi ích gì cho khách hàng.
· Định vị lợi ích: Sản phẩm hứa hẹn một lợi ích cụ thể,, Tide nói rằng bột giặt của mình giặt sạch hơn,, Volvo nói ô-tô của mình an toàn hơn. Các nhà marketing chủ yếu dùng định vị lợi ích để marketing.
· Định vị áp dụng/sử dụng: Sản phẩm được định vị là thứ tốt nhất khi áp dụng trong hoàn cảnh nào đó. Như nike nói rằng một loại giày thể thao của công ty là loại dùng tốt nhất để chạy tốc độ và một loại khác dùng tốt nhất để chơi bóng rổ.
· Định vị người sử dụng: Sản phẩm được định vị thông qua nhóm người sử dụng mục tiêu. Hãng máy vi tính Apple mô tả các loại máy tính và phần mềm của mình là dùng tốt nhất cho các nhà thiết kế đồ họa. Hãng Sun Microsystems mô tả các loại máy tính trạm dùng tốt nhất cho các kỹ sư thiết kế.
· Định vị đối thủ cạnh tranh: Sản phẩm nói lên tính ưu việt hay sự khác biệt của nó so với sản phẩm của đối thủ cạnh tranh. Hãng cho thuê xe Avis tự mô tả mình là một công ty “cố gắng nhiều hơn” (ám chỉ so với đối thủ cạnh tranh Hertz); hãng 7 UP tự gọi mình là Uncola (không có vị Cola).
· Định vị chủng loại: Công ty có thể tự mô tả là người dẫn đầu chủng loại sản phẩm. Kodak có nghĩa là phim,, Xerox có nghĩa là máy Photocopy.
· Định vị chất lượng/ giá cả: Sản phẩm được định vị với mức độ chất lượng và giá cả nhất định. Nước hoa Chane là số 5 được định vị là loại nước hoa có chất lượng hảo hạng và giá cao. Hệ thống nhà hàng Taco Bell đại diện cho tacos (viết tắt từ Total Automation of Company Operation - hệ thống hoạt động tự động toàn bộ) tức đem lại giá trị xứng đáng nhất với đồng tiền của khách hàng bỏ ra.
Các công ty cần phải tránh những sai lầm sau đây khi định vị cho thương hiệu của mình:
· Định vị thiếu: Không nêu ra được một lợi ích chính đủ mạnh hay lý do thuyết phục để khách hàng mua thương hiệu của mình.
· Định vị thừa: Áp dụng cách định vị hẹp đến mức làm cho một số khách hàng tiềm năng bỏ qua thương hiệu của công ty.
· Định vị nhầm lẫn: Nêu ra hai hoặc nhiều lợi ích mâu thuẫn lẫn nhau.
· Định vị lạc đề: Nêu ra lợi ích mà ít khách hàng triển vọng quan tâm.
· Định vị đáng ngờ: Nêu ra lợi ích mà người mua khó tin thương hiệu hay công ty thực sự có thể đem lại cho họ.
Nguồn : FORUM.SPEED.VN
Người sưu tầm: Phạm Thị Thùy Miên
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: