Định nghĩa về tăng trưởng kinh tế
Các nhà kinh tế định nghĩa và đo lường tăng trưởng kinh tế theo một trong hai cách:
· Tăng GDP thực trong một khoảng thời gian.
· Tăng GDP thực bình quân đầu người trong một khoảng thời gian.
Với định nghĩa nào đi nữa thì chúng ta vẫn tính toán tăng trưởng kinh tế theo tốc độ phần trăm tăng trưởng ở mỗi quý (khoảng thời gian 3 tháng) hoặc mỗi năm. Ví dụ, đối với định nghĩa đầu tiên, GDP thực của Mỹ là 11,319.4 tỷ USD năm 2006 và 11,566.8 tỷ USD năm 2007. Nên, tốc độ tăng trưởng kinh tế ở Mỹ vào năm 2007 là 2.2% {=[(11,566.4 tỷ USD – 11,319.4 tỷ USD)/11,319.4 tỷ USD]x100}.
Trong định nghĩa thứ hai chúng ta sẽ phải xem xét đến yếu tố dân số. GDP thực bình quân đầu người (sản lượng tính trên mỗi người) được tính bằng cách chia GDP thực cho số lượng dân. Sau đó lấy kết quả này để so sánh theo phần trăm của thời kỳ trước đó. Ví dụ, GDP thực của Mỹ năm 2006 là 11,319.4 tỷ USD và dân số là 299,8 triệu. Nên GDP bình quân đầu người năm này là 37,757 USD. Năm 2007, GDP thực bình quân đầu người tăng lên đến 38,301USD. Nên tốc độ tăng trưởng
GDP bình quân đầu người năm 2007 là 1,4% {[( 38,301-37,757)/37,757]x100}.
Để đánh giá mức độ mở rộng của tính ưu việt về tiềm năng quân sự hoặc chính trị thì sự tăng trưởng của GDP thực sẽ có ích hơn. Trừ phi có quy định khác,thì trong các bản tin và các tổ chức quốc tế thường dùng khái niệm về tốc độ tăng trưởng kinh tế này. Tuy nhiên, để so sánh mức sống, người ta thường ưu tiên sử dụng khái niệm thứ hai. Trong khi GDP của Trung Quốc năm 2006 là 2644 tỷ USD thì GDP của Đan Mạch là 275 tỷ USD, GDP thực bình quân đầu người của Đan Mạch là
52.110 USD còn của Trung Quốc chỉ ít ỏi ở mức 2000USD. Và trong một số trường hợp tăng trưởng GDP thực có thể gây hiểu nhầm. GDP thực của Madagascar đã tăng với tốc độ 1,7% mỗi năm từ 1990-2004. Nhưng cũng trong cùng thời kỳ đó, mức tăng trưởng dân số hàng năm là 2.9%, điều này dẫn đến GDP thực bình quân đầu người giảm khoảng 1,2% mỗi năm. (Câu hỏi chính 2)
Tăng trưởng là mục tiêu
Tăng trưởng là một mục tiêu kinh tế được đặt ra ở khắp nơi. Việc mở rộng tổng sản lượng so với dân số dẫn đến việc tăng tiền lương thực và thu nhập nên tiêu chuẩn sống cũng cao hơn. Một nền kinh tế đang trải qua tăng trưởng kinh tế sẽ có khả năng tốt hơn để đáp ứng mong muốn của người dân và giải quyết các vấn đề kinh tế xã hội. Tăng tiền lương và thu nhập thực mang lại cơ hội nhiều hơn cho các cá nhân và gia đình như một chuyến đi nghỉ, một máy tính cá nhân, học tập cao hơn mà không cần phải hy sinh những cơ hội và những thú vui khác. Một nền kinh tế đang phát triển có thể thực hiện các chương trình xóa đói giảm nghèo, tiếp nhận sự đa dạng, trau dồi nghệ thuật, và bảo vệ môi trường mà không làm suy giảm mức độ tiêu dùng, đầu tư và sản xuất hàng hoá công hiện có.
Trong ngắn hạn, tăng trưởng làm giảm gánh nặng của tình trạng khan hiếm. Một nền kinh tế đang phát triển, không giống như một nền kinh tế tĩnh, ngày hôm nay có thể tiêu dùng nhiều hơn, và trong tương lai có thể gia tăng năng lực sản xuất nhiều hơn. Bằng cách giảm bớt gánh nặng của sự khan hiếm - bằng cách nới lỏng các hạn chế của xã hội về sản xuất - tăng trưởng kinh tế cho phép một quốc gia đạt được mục tiêu kinh tế dễ dàng hơn và thực hiện các nỗ lực mới đòi hỏi phải sử dụng của hàng hóa và dịch vụ tương ứng.
Tăng trưởng qua các con số
Tại sao các nhà kinh tế chú ý rất nhiều đến các thay đổi nhỏ trong tốc độ tăng trưởng kinh tế? Vì những thay đổi này thực sự quan trọng! Đối với Mỹ, GDP hiện hành khoảng 13,8 nghìn tỷ USD, sự khác biệt giữa 3% và 4% trong tăng trưởng là khoảng 138 tỷ USD sản lượng mỗi năm. Đối với một nước nghèo, sự khác nhau của một nửa của một điểm phần trăm trong tốc độ tăng trưởng có nghĩa là một sự chênh lệch lớn giữa nạn đói và sự nghèo khó.
Quy tắc toán học được gọi là Quy tắc 70 giúp chúng ta hiều tác động của tăng trưởng kinh tế về mặt định lượng. QUy tắc 70 cho biết chúng ta có thể tìm đựoc số năm để một chỉ tiêu đo lường nào đó tăng gấp đôi bằng cách chia tốc độ tăng đó cho số 70 với điều kiện biết trước tốc độ tăng phần trănm mỗi năm.Ta có
Số năm xấp xỉ để GDP thực tăng gấp đôi = 70/tốc độ tăng trưởng hàng năm
Ví dụ: với tốc độ tăng trưởng 3% mỗi năm thì GDP thực sẽ tăng gấp đôi trong khoảng 23 năm (=70/3). Tăng trưởng 8% mỗi năm sẽ làm tăng gấp đôi GDP thực trong khoảng 9 năm (=70/8). Quy tắc 70 này được sử dụng chung trong nhiều trường hợp khác. Ví dụ, để ước tính bao lâu thì mức giá hoặc tài khoản tiết kiệm sẽ tăng gấp đôi khi biết tốc độ lạm phát hoặc lãi suất. Khi tính cho nhiều năm, một sự khác nhau nhỏ trong tỷ lệ tăng trưởng cũng trở nên rất quan trọng. Giả sử Trung Quốc và Ý bắt đầu với mức GDP giống hệt nhau, nhưng sau đó Trung Quốc có tốc độ tăng trưởng hàng năm 8%, trong khi Ý chỉ tăng trưởng 2%. GDP của Trung Quốc sẽ tăng gấp đôi trong khoảng 9năm, nhưng GDP của Ý sẽ tăng gấp đôi trong 35 năm.
Phạm Thị Thùy Miên
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: